Pages

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2012

DIỄN BIẾN HÒA BÌNH LÀ GÌ? TẠI SAO CỘNG SẢN VIỆT NAM LUÔN RUN SỢ TRƯỚC DIỄN BIẾN HÒA BÌNH?


Image

Nguyễn Thu Trâm

Từ cuối thập niên 1980s đầu thập niên 1990s của thế kỷ trước, cụm từ “Diễn Biến Hòa Bình” bắt đầu xuất hiện ở Việt Nam với tầng suất tăng dần theo sự sụp đổ liên hoàn của các nước cộng sản Đông Âu. Từ thời điểm đó, báo chí và các phương tiện truyền thông của đảng và nhà nước cộng sản Việt nam cứ liên tục rêu rao rằng: Diễn biến hòa bình là chiến lược của chủ nghĩa đế quốc và các thế lực phản động quốc tế, được thực hiện dưới một phương thức, thủ đoạn mới để chống phá, đẩy lùi và đi đến xoá bỏ Chủ Nghĩa Xã Hội. Đối tượng của chiến lược Diễn biến hòa bình là các nước có khuynh hướng phát triển phi tư bản chủ nghĩa. Bản chất của chiến lược Diễn Biến Hòa Bình là chống chủ nghĩa xã hội. Nội dung cơ bản là phá hoại các nước xã hội chủ nghĩa về các mặt chính trị, tư tưởng, kinh tế, văn hoá, xã hội, v.v… Phương thức và thủ đoạn chủ yếu là tạo dựng và thúc đẩy những nhân tố phản động, chống đối từ bên trong, đẩy đối phương vào khủng hoảng toàn diện, từng bước chuyển hoá chế độ chính trị theo con đường phát triển tư bản chủ nghĩa hoặc bị chính các thế lực chống đối dùng bạo lực lật đổ”. 
 
Cũng bởi luận điệu đó trên các phương tiện truyền thông, như một công cụ tuyên truyền một chiều, đắc lực và hữu hiệu của chế độ, kết hợp với các buổi “quán triệt nghị quyết” và “quán triệt chính sách của đảng và nhà nước được thực hiện thường xuyên trong các cơ quan, đoàn thể, kể cả các khu dân cư thông qua họp tổ dân phố, cụm dân cư, đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam lại đầu độc dân chúng bằng sự bóp méo khái niệm và tuyền truyền một chiều, khiến đại chúng Việt Nam cảm thấy sợ hãi “Diễn Biến Hòa Bình” bởi họ bị nhồi sọ rằng “Diễn Biến Hòa Bình” nếu xãy ra, sẽ là một đại họa cho đất nước, làm bất ổn xã hội về phương diện an ninh chính trị, làm cho kinh tế khủng hoảng hoặc suy thoái, khiến đời sống dân chúng lâm vào cảnh loạn lạc, túng cùng như thời chiến. Bởi theo chính quyền cộng sản Việt Nam thì Diễn biến hòa bình” là một nội dung quan trọng trong chiến lược toàn cầu của chủ nghĩa đế quốc. Đây là cuộc chiến thầm lặng nhằm tấn công toàn diện vào các mục tiêu bên trong cả về chính trị, kinh tế, tư tưởng, lý luận, văn hóa, nghệ thuật… khoét sâu những mâu thuẫn nội bộ, phá vỡ sự thống nhất về tư tưởng và ý chí trong Đảng Cộng sản, làm cho nội bộ suy yếu và tự diễn biến. Sự thật có phải như vậy không?
 
Xin thưa rằng KHÔNG. Hoàn toàn khác với những luận điệu tuyên truyên của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam về “Diễn Biến Hòa Bình”. Cũng không phải mới xuất hiện trong những thập niên gần đây, cũng không phải là chính sách của chủ nghĩa đế quốc, mà “Diễn Biến Hòa Bình” thực ra là một chiến lược chính trị “Bất Chiến Tự Nhiên Thành” do Quản Trọng (管 仲) hoạch định từ thời Xuân Thu, khoảng năm 685 Trước Thiên Chúa Giáng Sinh, khi ông đang phò Tề Hoàn Công trong vài trò của một Tể Tướng. Với chiến lược chính trị này, Quản Trọng đã hiện đại hóa được nước Tề, giúp biến nước Tề thành một quốc gia hùng mạnh, phú cường nhất thời bấy giờ, nhờ đó mà Tề Hoàn Công được phong làm Bá Chủ Chư Hầu.
 
Trong lich sử hiện đại, diễn biến hòa bình lần đầu tiên được đưa ra trong thời kỳ Chiến Tranh Lạnh bởi John Foster Dulles, cựu ngoại trưởng Hoa Kỳ trong những năm 1950s. Nó mô tả một quá trình chuyển đổi “hòa bình” từ một thể chế độc tài sang dân chủ. Tại Việt Nam, khái niệm này gần đây được đưa ra, được coi như là một trong những mối đe dọa lớn nhất tới sự tồn tại của Đảng Cộng sản. Báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam viết: “Diễn biến hòa bình là một trong những chiến lược có ý nghĩa và phạm vi toàn cầu của chủ nghĩa đế quốc và các thế lực phản động được hình thành từ những năm cuối thập kỷ 40 đầu thập kỷ 50 và hoàn chỉnh ở thập kỷ 80 của thế kỷ XX nhằm chống phá các nước xã hội chủ nghĩa, phong trào độc lập dân tộc và phong trào cách mạng tiến bộ trên thế giớiMột số biến động được mô tả là “diễn biến hòa bình” gần đây diễn ra ở một số nước nước đã làm thay đổi xã hội một cách hết sức tích cực theo nhiều cấp độ, chẳng hạn từ độc tài quân Phiệt trở thành một nước tự do dân chủ như ở Miến Điện, hay thay đổi cả chế độ chính trị, chuyển từ nhà nước Cộng sản sang Tư bản như ở Đông Đức, Ba Lan, Tiệp Khắc, Hungary, Bungary và ngay cả Liên Bang Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Sô Viết trở thành Liên Bang Nga, một nước độc tài đảng trị cộng sản đói nghèo, lạc hậu, trở thành một nước Tự Do, Dân Chủ theo Tổng Thống chế.
 
Như vậy, khái niệm mà các nước theo chế độ cộng sản cho rằng diễn biến hòa bình” là một chiến lược chính trị của các nước tư bản chủ nghĩa chống lại chủ nghĩa xã hội, thực ra là một sai lầm rất nghiêm trọng, mà cũng có thể là họ cố tình nhận thức về chiến lược chính trị này một cách lệch lạc như thế nhằm tuyên truyền quần chúng nhân dân chống lại chiến lược chính trị này, không cho phép bất cứ một cải tổ tích cực nào trong xã hội dân sự, trong thể chế chính trị, đó là chính sách bảo thủ chính trị, trong một nổ lực để duy trì chế độc tài cộng sản, duy trì quyền cai trị đất nước của giai cấp thống trị của người cộng sản. Về phương diện ngữ dụng, cũng như khái niệm triết học thì “diễn biến hòa bình” là một chiến lược chính trị tốt đẹp để tối ưu hóa chính sách kinh bang tế thế nhằm chấn hưng đất nước, thăng tiến giống nòi giúp cho dân tộc phú cường, quốc gia hưng thịnh, trong đó toàn dân trở thành đối tượng hưởng lợi của nền tự do,dân chủ và nhân quyền dưới một chế độ chính trị dân chủ pháp trị, của dân, do dân và vì dân không thông qua xung đột vũ trang hay bạo lực, không gây xáo trộn hay bất ổn xã hội về mọi phương diện.
 
Như vậy, các hoạt động của một số cá nhân hoặc phong trào vận động dân chủ, nhân quyền trong và ngoài nước trong những năm qua, với các hoạt động tuyên truyền tự do dân chủ, chống độc tài chuyên chế, tập quyền, chống áp bức, bất công chống chính sách đảng trị, công an trị và Ak đại bác trị của chính phủ độc đảng Việt Nam là những việc làm cao cả, cần được cả xã hội tôn vinh, cần được các nhân sỹ trí thức, sinh viên, học sinh, kể cả quân đội trong cả nước ủng hộ và cổ xúy. Bởi các nhà hoạt động dân chủ, nhân quyền và các tổ chức các phong trào dân chủ đang thực hiện “diễn biến hòa bình”, một chiến lược chính trị của Quản Trọng để canh tân đất nước, để quang phục quê hương làm cho Việt Nam trở thành một vinh quốc, giúp cho dân Việt Nam được phú cường, được thụ hưởng trọn vẹn các quyền tự do dân chủ và nhân quyền trong một xã hội an ninh và  ổn định.
 
Việc nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam run sợ trước chiến lược chính trị “diễn biến hòa bình” bởi họ sợ mất quyền cai trị đất nước, họ sợ mất các đặc quyền đặc lợi của giai cấp thống trị trên một đất nước theo chế độ độc tài đảng trị, và văn kiện Đại hội Đảng cộng sản Việt Nam coi diễn biến hòa bình là một trong bốn nguy cơ với Đảng chứ chắc chắn “Diễn Biến Hòa Bình” không phải là nguy cơ với đất nước hay dân tộc Việt nam. Còn theo Báo Quân đội Nhân dân thì: “Điều họ muốn là dân tộc Việt Nam từ bỏ con đường đi lên chủ nghĩa xã hội, từ bỏ mục tiêu độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội. Họ muốn xóa bỏ Đảng Cộng sản Việt Nam, một đảng luôn hoàn thành xuất sắc vai trò lãnh đạo suốt gần 80 năm qua. Đó chính là mục tiêu của chiến lược “diễn biến hòa bình” mà họ cho rằng là nỗi lo sợ quái gở.  Có thực sự như vậy không?
 
Nếu thực sự như vậy, tại sao các nước Tự Do ở phương Tây và các tổ chức nhân quyền, cũng như một số tổ chức quốc tế – thuộc EU, Liên hợp quốc- vẫn thường xuyên phê phán chỉ trích các hoạt động trấn áp các tiếng nói đối lập của Chính phủ cộng sản Việt Nam, bởi đây là  sự “vi phạm nhân quyền”, vi phạm “quyền tự do tư tưởng” và “tự do ngôn luận”. 
 
Nhà bình luận toàn cầu–globalist-là Roger Cohen của tờ New York Times viết: “Đảng Cộng sản Việt Nam xác định kẻ thù số một là Diễn biến hòa bình”.
“ Họ không sợ một cuộc cách mạng long trời lở đất mà sợ sự xâm nhập, mưa lâu thấm đất (drip) của nền dân chủ tự do”. Ổn định được coi là giá trị trên hết nhưng các nhân vật trong Bộ Chính trị “vẫn mất ngủ vì Diễn biến hòa bình”. ”
Roger Cohen cũng cho rằng, Việt Nam không hẳn là phi tự do (un-free) tới mức công dân của họ phải “ngứa ngáy tìm tự do”. Sự kết hợp thị trường với chủ nghĩa dân tộc đang thắng thế.
 
 Khi tầng lớp trung lưu của Việt Nam và Trung Quốc trở nên hiểu biết đòi hỏi hơn, họ sẽ đòi hỏi nhiều hơn từ phía Chính phủ. Họ sẽ muốn sự minh bạch, pháp luật rõ ràng, hệ thống y tế tốt hơn, tham nhũng ít hơn, tự do ngôn luận nhiều hơn và ít giới hạn “red lines” hơn. Nhà nước độc đảng sẽ phải chịu áp lực rất lớn để đáp ứng các yêu cầu đó. Một phần tư thế kỷ nữa, sẽ có nhiều tự do và dân chủ hơn ở Hà Nội và Bắc Kinh,”.
 
Đây cũng là lý do tại sao nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đang run sợ trước chiến lược “Diễn Biến Hòa Bình” và ra sức tuyên truyền xuyên tạc, bóp méo chính sách này, nhằm chuyển hướng tư duy của cả dân tộc Việt Nam rằng “Diễn Biến Hòa Bình” là một mối đe dọa cho những bất ổn trong dân sinh.
 
Thể hiện rỏ mối lo sợ chiến lược “Diễn Biến Hòa Bình”, một văn kiện gần đây của đảng cộng sản Việt Nam viết rằng: Chúng lợi dụng triệt để bối cảnh quốc tế và trong nước, nhất là tình hình xã hội như tranh chấp, khiếu kiện, đình công; quan liêu, tham nhũng, lãng phí; những vấn đề lịch sử, dân tộc, tôn giáo, tự do, dân chủ, nhân quyền và bằng mọi ngả đường để thực hiện âm mưu nhất quán là nhằm xóa bỏ nền tảng tư tưởng của Đảng ta – chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đi đến làm suy yếu và thủ tiêu vai trò lãnh đạo của Đảng, xóa bỏ chế độ XHCN, đưa nước ta theo con đường Tư bản Chủ nghĩa. Dù chưa đạt được âm mưu cuối cùng nhưng các hoạt động “diễn biến hoà bình” kết hợp với nhiều yếu tố khách quan và chủ quan đã tác động đến tư tưởng của một số cán bộ đảng viên, tạo nên sự tự diễn biến “tự chuyển hóa” trong nội bộ Đảng và xã hội với xu hướng ngày càng phức tạp.. 
 
Một số tờ báo và các phương tiện truyền thông của đảng thì xúc phạm đến các nhà hoạt động dân chủ và phỉ báng nhân dân Việt nam bằng luận điệu rằng: “Một bộ phận nhân dân do thiếu hiểu biết, thiếu thông tin, hoặc bị kẻ xấu lợi dụng mua chuộc dụ dỗ, đặc biệt là đồng bào dân tộc ít người, đồng bào theo các tôn giáo… Bộ phận này thường bị kích động, lôi kéo, trở thành quân cờ chính trị trong tay các thế lực thù địch. Bộ phận này có vai trò như một công cụ gây áp lực chính trị, buộc chính phủ Việt Nam nhượng bộ thay đổi đường lối”.
 
Thực ra đối với chúng ta, những người dân Việt Nam có mối ưu tư trước vận mệnh của quốc gia dân tộc, trước sự tồn vong của giống nòi, chúng ta đặt quyền lợi của quốc gia, dân tộc lên tối thượng. Do vậy, chúng ta, toàn dân Việt Nam vô cùng mong muốn đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam từ bỏ con đường đi lên chủ nghĩa xã hội, từ bỏ cái gọi là độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội. Chúng ta, toàn thể dân tộc Việt Nam muốn xóa bỏ Đảng Cộng sản Việt Nam, một đảng luôn mang đến những đau thương tang tóc, lạc hậu, đói nghèo và chết choc điêu linh cho dân tộc Việt suốt gần 80 năm qua. Đó chính là mục tiêu của chiến lược “diễn biến hòa bình”.
 
Đối với chế độ độc tài đảng trị cộng sản Việt Nam, “diễn biến hòa bình” chắc chắn là một mối đe dọa, nhưng đối với dân tộc Việt nam thì đó là vận hội để chúng ta thăng tiến, chúng ta phát triển, chúng ta giành lại quyền sống, quyền làm người, quyền tự do, dân chủ mà chế độ cộng sản đã tước đoạt của chúng ta từ khi đảng cộng sản Việt Nam ra đời và cai trị đất nước. Diễn Biến Hòa Bình là một viễn cảnh của một nước Việt Nam Tự Do, Dân Chủ, không cộng sản.
 
Ngày 01 tháng 10 năm 2012
 

Nguyễn Thu Trâm

Không có nhận xét nào: